Nỗi sợ

Đó giờ có nhìu ng hỏi, "Sợ nhất cái gì?"
Mà cũng tự hỏi bản thân như vậy.
Ta sợ nhất cái gì?

Có lẽ ta sẽ nói ngay: sợ ma
Cái chuyện sợ mà là cái chuyện wá đỗi bình thường
Bình thường tới nỗi ta nói ta sợ ma, mọi ng cũng đều gật đầu, "Uh, ma đáng sợ lắm"

Nhưng nếu suy nghĩ kĩ hơn, ta sẽ trả lời: sợ gián/chuột/côn trùng
1 nỗi sợ hoàn toàn thực tế, mà cũng ko đến nỗi kì lạ.
Theo ta thấy, sợ côn trùng là bệnh chung của toàn thể con gái

Nhưng suy cho cùng, ta sợ bóng tối hơn
Ko ai bik có gì torng bóng tối. Cái gì đang hiện hữu, cái gì đang rình rập, cái gì sắp tấn công…ai mà bik
Vì vậy, bóng tối còn đáng sợ hơn cả ma và gián.

Nhưng cho tới hôm nay, ta mới bik, ta sợ nhất là bị bỏ rơi, bị hắt hủi
Có lẽ wen sống cái kiểu đc mọi ng wan tâm, chiều chuộng, lắng nghe, trò chuyện, yêu mến, vui vẻ…ta wen rồi chăng?
Để đến khi có ng nói xấu, có ng ko thix thì đâm ra buồn, shock, khóc lóc sướt mướt.
Thậm chí khi có ng ko nói chuyện, ko thèm nhìn mặt, ko coi ta là bạn nữa [đến cái fb, opera cũng remove lun mà] ta trở nên bấn loạn, tình cảm, cảm xúc hoàn toàn bị đảo lộn, đan xen, hòa lẫn…
Ta thường bắt gặp ta thơ thẩn nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn, và đau nhiều hơn. Tại sao? Chỉ vì ngta hắt hủi ta?

Ta đã trở thành 1 công chúa từ lúc nào vậy?

2 Replies to “Nỗi sợ”

  1. ta sợ cái ta sợ và sợ nhất là nỗi sợ rốt cuộc là ta sợ cái sợ. Mà cái sợ là gì? Là thứ là ta sợ mà ko phải ai cũng sợ, rốt cuộc nó là gì???Cần tìm câu hỏi cho câu hỏi này. Nói chung ko có gì phải sợ để khỏi tìm câu hỏi 😀

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *