Dù đã bao nhiêu lần em tự nhủ phải mặc kệ anh đi để lo cho con. Nhưng em vẫn không thể?
Em đã nói dù anh có qua đêm ở ngoài em cũng sẽ không nói gì anh hết, em chỉ rất rất buồn và thất vọng.
Và tối nay, anh nhắn tin cho em. Anh muốn qua đêm với mấy ổng nhưng cũng sợ làm em buồn rồi lại ảnh hưởng đến con. Em biết như vậy.
Em vừa mới hút xong cữ sữa cuối cùng trong ngày cho con. 12 giờ rưỡi khuya rồi. Có gì đó em muốn viết cho anh.
Em thực sự không biết tình cảm của anh cho mẹ con em như thế nào, nhưng thực sự là em bi quan. Em cảm nhận được anh đang cố giữ trách nhiệm làm chồng làm cha của mình. Anh đang cố sắp xếp mọi thứ của anh để hài lòng rằng mình đã làm tròn trách nhiệm đó. Em cảm nhận được nó không tự nhiên vì không xuất phát từ tình cảm gắn bó với em và con mà là sự tính toán của anh, tính toán đến mệt mỏi, cho cả anh và em.
Nếu em cảm nhận sai về điều đó thì cho em xin lỗi, và em rất mong mình sai! Em mong điều lí tưởng nhất, là anh thấy hạnh phúc nhất khi ở nhà. Và vì vậy anh luôn muốn dành nhiều thời gian nhất cho gia đình mình, tự nhiên anh sẽ biết cách để từ chối những cuộc vui bên ngoài khi nó ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình của anh. Anh không cần phải khó xử như bây giờ.
Nếu anh thực sự muốn về nhà, muốn quay về là anh bình thường của những ngày trước, chắc chắn anh sẽ làm được.
Lần đầu tiên thay đổi sẽ khó xử.
Cũng như lần đầu tiên anh qua đêm với ông Kin ở khách sạn. Khi đã có lần đầu anh dễ dàng có lần thứ 2 và nhiều nhiều lần sau đó nữa, càng lúc càng dễ dàng với anh và không thể chấp nhận được – với một người vợ. Giá mà cái lần đầu tiên đó của anh không xảy ra. Giá mà đêm đó em không ở lại nhà mẹ.
Bây giờ, nếu anh thực sự muốn về nhà, lần đầu từ chối mấy ổng sẽ khó khăn, sẽ khó xử, sẽ bị mấy ổng giận, … vì mấy ổng đã quen việc anh chiều mấy ổng tới bến rồi, vì những lần overnight trước của anh đã tạo ra tiền lệ không tốt đó.
Nếu anh thực sự muốn về nhà, những lần từ chối sau sẽ dễ dàng hơn và mấy ổng sẽ hiểu rằng anh còn có gia đình, vợ con cần anh về mỗi tối, sau một ngày làm việc vất vả cho công ty, cho mấy ổng.
Con khóc rồi, em sẽ viết tiếp khi có thời gian.
Mong anh quay về lắm!!!
và đêm đó anh đã không về như lời anh nói …
ngày hôm sau, thứ 6, anh về, lúc 2 giờ sáng nhưng không biết sao anh ko ngủ mà vẫn tỉnh táo để loay hoay đến 4 giờ sáng bên cái máy tính, Anh chat với ai đó mà cứ thấy em là vội vàng hide đi! Thật ko biết nên nghĩ sao nữa, anh phá sức quá …