Restart

Người ta nói rằng với phụ nữ, chỉ nên nhớ ngày sinh nhật và hãy quên đi năm sinh của họ. Nhưng tôi nhận ra điều đó không chỉ đúng với phụ nữ. Vì sao người ta thường bỏ mất con số của năm sinh, và chỉ muốn quan tâm đến ngày tháng?

Có lẽ bởi vì nó không quan trọng. Cái gì đã trôi qua thì không quan trọng lắm. Năm, là thứ trôi qua, là thứ chúng ta chỉ đếm tới, không bao giờ lùi lại được.

Ngày và tháng thì khác. Chúng trở lại, rồi tiếp tục trở lại, như một vòng tuần hoàn. Xuân hạ thu đông. Rồi lại Xuân. Như thế chẳng phải là kỳ diệu lắm sao. Cũng như những vòm phượng vĩ cháy rực ở góc đường của Tháng Năm của ngày xưa đó. Khi chúng lụi tàn, chỉ còn vòm xanh hờ hững và chìm khuất. Tưởng đã lãng quên. Nhưng bây giờ chúng lại cháy rực ở góc đường kia. Để ta nhớ, tháng Năm quay lại rồi.

Ngày và tháng, chúng trở đi trở lại, để làm gì vậy?

Ý nghĩa duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra là chúng trở lại để cho ta thêm một cơ hội nữa. Một khởi đầu nữa nếu ta muốn thế. Bởi cuộc đời thật nhiều thiếu sót, nhiều lỗi lầm, nhiều vấp ngã, và nhiều tiếc nuối làm sao. Ngày và tháng, chúng trở lại để chỉ cho ta cái nút Restart của đời ta.

Tôi là người ưa công nghệ nhưng không rành máy móc chi cho lắm. Nên tôi khoái cái nút Restart của máy tính biết chừng nào. Có lắm lúc, cái máy vi tính bị treo đột ngột mà tôi chẳng thể biết là do đâu. Khi ấy, tôi nhấn nút Restart .

Cuộc đời cũng như cái máy tính vậy thôi. Đôi khi ta cũng bị “treo” như vậy… Đó là khi đầu óc ta căng cứng, không còn cảm xúc, chẳng màng buồn vui. Ta kiệt sức. Buông xuôi. Chán ngán. Hoặc tệ hơn, cuộc đời ta trở nên lộn xộn không thể tưởng được.

Ta chẳng biết có còn tin được cuộc đời nữa hay không. Nó khiến những ngày trôi qua giống như một đống chỉ rối mù và ta tưởng như không biết lần lấy đầu mối từ đâu để gỡ. Công việc, bạn bè, gia đình, ước mơ, nghĩa vụ dẫm đạp lên nhau… Điều tồi tệ là tình cảnh đó có thể đến với chúng ta ở bất kỳ lứa tuổi nào. Mười ba, mười chín, ba sáu hay năm mươi…

Người ta thường tiếc vì cuộc đời không có nút Delete. Nhưng ta luôn có thể nhất nút Restart. Một cơ hội để khởi động lại. Một cơ hội để ta sữa chữa những hư hại của trái tim. Để ta quét vài con virus phiền nhiễu ra khỏi đầu óc. Để xoá bớt những mối quan hệ nặng nề mà vô dụng… Để dọn dẹp lại cuộc đời mình.

Trên đời liệu có nút Restart?
Ta ko tin như vậy
Nếu có, ta sẽ nhấn, nhấn ngay lập tức, để cái mớ bòng bong hỗn độn đang hiện diện trong tâm trí biến hết đi, để mọi chuyện bình yên lại như cũ, để ng và ng còn nhìn mặt nhau…

Nhưng trên đời lại ko có 1 cái nút như vậy. Phải tự sửa chữa lỗi lầm mình gây ra. Phải tự dọn dẹp cái đống bày nhầy dơ bẩn mình làm ra…

Uh, dễ lắm

11 Replies to “Restart”

  1. biết khó, nhưng có chuyện j chị cũng chúc em sẽ cố gắng sửa chữa và vượt qua, chúc em may mắn

  2. cuộc đời mà restart như em nói thì suốt đời con người mãi ko lớn nổi….chỉ như em bé thôi.. :Plà em bé hoài cũng vui nhỉ nhưng cứ em bé hoài thì làm gì có em bé mới vậy thì ta phải thêm cụm từ update và delete cho thêm phong phú 😀

  3. @c.Xù: 🙂 cám ơn chị. Em sẽ cố@a.Châu: update thì có thể, chứ delete thì khó à. Sao mà delete đc

  4. Chao ban!Cai nut Restar cua ban hay that.Ay quen cai bai restar nay hay that!Thoi gian cu thay doi 4 mua noi tiep nhauva roi co Mua Xuan de vui mungMua Ha de Nghi ngoi Mua Thu de ua tanVa mua Dong de chet diNeu ta don nhan moi ngay nhu mot co hoi cuoc doi ta se phat trien tot hon.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *