Hôm nay em khóc nhiều lắm. Sáng em khóc từ lúc ra khỏi nhà đến lúc tới công ty. Tối em khóc từ lúc ra khỏi công ty đến lúc về nhà 🙁
Giận anh vì không trả lời mail liền cho em, em nhấn nút check mail năm sáu lần trước khi tắt máy đi về mà vẫn không thấy 🙁
Ghen nữa chứ, nghĩ là sao anh có thể hẹn gặp riêng em Thảo như vậy hen, anh có biết em buồn không? Rồi tự em an ủi mình luôn: vì anh tiếc 2 trái bưởi thôi mà 🙁
Về nhà gặp anh, anh nói vài câu với em, tự nhiên hết giận, cũng không thấy buồn nữa…
Có một chuyện chắc em phải hỏi anh thôi, em đang nghĩ thật kỹ coi có nên hay không…
AT: Sao em khoc vay em. Chi vi chuyen gap Thao thoi ma da khoc tu ngay hom truoc roi ah. Mail anh tra loi em ngay tuc thi sau khi anh nhan xong do. Ma input tren cai PPC nay mat tgian hon tren mobile binh thuong em ah. Anh chua quen. Em ghen voi Thao ah, anh ko de y gi toi no dau. Nghi nhu mot nhoc con thoi. Em dinh hoi anh gi vay.
vcxx: em quyet dinh roi, em se hoi anh. Cuoi tuan nay minh chat hen, chuyen nay chac khong voice duoc. Mong la em khong quyet dinh sai :S