4:xx – Em tỉnh dậy, mở mắt ra thấy trời vẫn còn tối lờ mờ, em đã kéo rèm cửa sổ ra một xíu cho nắng vào như anh nói, nhưng trời chưa có nắng. Giữ cái ý nghĩ rằng anh vẫn còn đang ở trên máy bay, em trở lại giấc ngủ một mình.
6:30 – Lần này thì nắng tràn vào khắp phòng anh rồi, em vơ lấy cái điện thoại để coi giờ. Anh đã xuống sân bay rồi đây, điện thoại không đủ pin để check mail hic. Đầu hơi váng, giường của anh êm quá, chăn cũng ấm nữa, máy lạnh em để 24 độ, không quên bật cái công tắc dưới cùng cho cái quạt hút nó chạy, ngủ tiếp hồi nào không hay …
7:xx – Anh sắp về tới nhà rồi, phải dậy thôi, phải đến công ty thì mới liên lạc được với anh, the only way mà. Em rửa mặt bằng miếng xà bông màu đỏ của anh, đánh răng bằng cái bàn chải "te tua" của anh, vừa đánh răng em lại vừa ngắm nghía cái cây cạo râu của anh nữa, lau mặt bằng cái khăn màu cam của anh, đâu đâu cũng là những thứ làm em nhớ anh. Đi ngang cái bàn giấy, thấy cái khẩu trang của anh nằm đó buồn bã, em thoáng có ý nghĩ giữ nó làm kỷ niệm, nhưng rồi lại thôi, thấy mình sến quá là sến. Chuông điện thoại trong phòng reng, mẹ anh gọi xuống ăn sáng. Vừa may là mình đã xong hết thủ tục VSCN rùi, phóng vèo xuống nhà bếp. Mẹ Hương (em gọi vậy hen anh) nấu cho em một tô bún không biết gọi là bún gì nữa, chắc là bún thịt nấu chua quá. Em ăn hết tô bún đó mất gần 30 phút á :S. Vừa ăn vừa nói chuyện với mẹ Hương. Mẹ tự hào về anh lắm đó anh biết không, mẹ thương anh nữa, nhờ vậy mà em biết là anh học tiếng có 9 tháng là đã thi đậu 3-4 trường ĐH ở Nhật nè, biết anh ở chùa một thời gian phải quét sân chai hết cả tay, mòn hết cả gấu quần nè (^:^), ko thấy anh kể cho em nghe gì hết hen. Em còn rủ mẹ anh đi Nhật thăm anh với em nữa đó, cũng để dọ ý mẹ về chuyện em qua đó thăm anh. Thấy mẹ anh ủng hộ á, còn nói là đi Nhật khó lắm, mà nếu đi thì phải đi từ 2 tuần trở lên. Ah, rồi mẹ anh còn nói chuyện mình nên mở công ty riêng mà làm, em lo kiếm KH ở VN, anh thì kiếm KH ở Nhật, hiii, biết em sao ko anh, em ậm ừ giống anh á, ý là để từ từ tính hihi.
<Một ngày không có anh vẫn chưa hết đâu, mới chỉ là bắt đầu thôi, em sẽ viết tiếp ngay thôi, sẽ ko để những điều nặng nề ko vui làm chết đi những cảm xúc đẹp của mình đâu. Em về nghen, AT của em sẽ làm được những điều mình muốn mà. Hãy sống và làm việc theo HP nha anh. (^o^)>
… to be continued …