Dịu dàng một nỗi đau.
Em vẫn đau anh ạ, khi nghĩ đến anh, nghĩ đến chúng mình, nghĩ đến những ngày xưa.
Hôm nọ đi viếng mộ bà ở Hố Nai, em chạy ngang cơm tấm Thuận Kiều. Em ko thể ko nhìn vào ngôi nhà nằm bên hông nhà hàng, nơi mà lớp mình chụp hình ngay cổng nhà người ta. Lúc đó còn mặc áo cừu này, tóc em còn dài này. Đó là lần đầu tiên mình đi chơi as a couple. Cứ như là trăng mật, anh nhỉ. Ngọt ngào và vô cùng lãng mạn. Mình ngồi cạnh nhau trên xe, em ngả đầu lên vai anh ngủ (mặc sù mỏi cổ mỏi vai mỏi lưng khiếp :p), đêm ở Vũng Tàu mình nắm tay nhau đi dạo, tay anh lạnh còng trong túi áo khoác em. Anh hát em nghe những bài tình ca, nhiều thật nhiều bài. Thật tiếc là em chẳng còn nhớ anh đã hát cho em những bài gì. Em cũng hát cho anh nghe, nhưng ít lắm, vì em không biết nhiều bài hát. Rồi ở góc cầu thang, anh nhớ chứ? Môi anh lạnh, nhưng cũng vẫn ấm và ngọt. Vị của anh 🙂
Cả 2 ngày trại hôm đó chỉ lướt qua trong đầu em trong tích tắc, nhưng nó làm tim em nhói lên. Đau chứ anh. Thà em bị mất trí nhớ, để quên hết hàng trăm hàng ngàn hàng triệu kỷ niệm, giây phút bên anh, em sẽ sống vui vẻ hơn. Ký ức giày vò em mãi. Hình như em cứ ép bản thân phải nhớ về anh. Để tự làm mình đau, chắc vậy. Nhưng cái đau bây giờ khác với cái đau một tháng trước. Nỗi đau bây giờ êm ái và dịu dàng lắm. Như vị đắng trong chocolate. Em bị nghiện nỗi đau đó rồi hay sao ấy. Chắc cũng giống như em bị nghiện anh 🙂
Nghẹn ngào một nỗi vui.
Stt facebook gần đây nhất của anh làm em hoang mang tột độ. Em ngờ ngợ một điều gì đó, nhưng lại không dám tin đó là sự thật. Anh đã-từng-là-của-em đang yêu người khác. Nhưng em cố quên đi. Rồi hôm nay ngu ngốc mò vào facebook anh, thấy anh khẳng định như thế, em lại nhói trong lòng. Anh đã-từng-là-của-em đang yêu người khác. Thật đấy. Người ta cũng đáp lại anh. Tình cảm còn nhẹ nhàng lúc đầu, rồi sẽ dâng trào một thời gian sau. Cũng giống như anh và em ngày xưa.
Thật sự em cũng có vui cho anh, vì có một người con gái để anh yêu, anh trân trọng. Ít ra anh chưa cảm thấy thất vọng vào giống loài con gái :p Cô ấy tốt hơn em là cái chắc rồi. Nhưng nếu thời gian tới, cô ấy có bộc lộ những tính khó ưa, thì anh hãy quảng đại hơn nhé. Đừng quá khắtkhe như anh đã từng với em. Tội nghiệp người ta 🙂
Nhưng nghẹn ngào lắm anh à. Chỉ có em ngu ngốc giữ mãi những hình ảnh, những kỷ niệm về chúng mình. Chỉ có em không chịu tiến lên phía trước. Chỉ có em chịu đau khổ…
Thôi thì hạnh phúc anh nhé. Giáng Sinh này em sẽ không gửi thiệp cho anh 🙂
thế mà có người nói anh là quên rồihì hì cái sự ghen nó thế đó emthấy người mình thương như thế thì bó tay
Quá khứ là những kỉ niệm đẹp không dễ gì để vứt bỏ, dù nó làm cho ta đau khổ.Nhưng tương lai vẫn ngời sáng.T ơi! Mình mong bạn sớm tìm được niềm vui mới nhé!